Ý TRỜI
Thiên ý đã tỏ nơi bộn bề – Chậm lại từng bước ngỡ hư vô
Tôi thường bắt đầu ngày mới bằng việc ngước nhìn lên bầu trời. Thật khó để lý giải tại sao bản thân lại hành động như vậy, phải chăng đang muốn tìm kiếm điều gì. Tôi đã dành rất nhiều câu hỏi “Tại sao” cho ông trời. Bầu trời cao rộng kia vẫn một mực im ắng đến lạ, từng đám mây vẫn hững hờ trôi, phớt lờ đi đứa con nhỏ bé của đất trời. Âm thanh ngày mới dần một rõ hơn, bản thân lại quay về với những xoay vòng cuộc sống, mang theo trong mình luôn là những trăn trở với trời xanh.
…Thời gian luôn khiến con người ta phải để tâm đến nó. Loay hoay nhìn lại hôm nay cũng là một ngày cuối thu rồi. Cuối cùng thì tôi cũng tìm ra được câu trả lời trong sự điềm tĩnh của bầu trời sáng hôm nay. Ông trời sẽ không bao giờ đáp lời lại chúng ta vì những sự kiện mà ông mang đến cho cuộc đời ta, đã là câu trả lời.
Trước đây, tôi luôn kéo bản thân vào vòng ham muốn để đi tìm đáp án. Bản thân không chấp nhận những chuyện xảy đến, vùng vẫy đến kiệt sức để lèo lái mọi chuyện theo ý mình. Nhưng nào hay, có những chuyện là ý trời rồi, phận người nhỏ bé không thay đổi được. Cơ duyên gặp gỡ, cơ duyên chia xa, hạnh phúc ở đó rồi lại vỡ mộng hóa khổ đau. Ông trời sẽ dạy cho ta những bài học vào đúng thời điểm của nó nhất. Đau hơn thay, có thể những người ta yêu thương sẽ được ông trời gọi tên để cho ta bài học đó. Tôi đã từng nghĩ đến cảm giác giằng xé, hối hận ấy nếu người thân yêu của mình lần lượt bước chân vào “căn phòng phán xét” của đất trời. Chuyện đời luôn lạ và luôn đủ sức hút để ta phải chiêm nghiệm về nó. Dù ta có làm gì hay không làm gì thì những quy luật tự nhiên đã, đang và sẽ luôn vận hành, đâu lại vào đấy. Đến khi ta ngước nhìn lên bầu trời cao rộng kia mà thốt lên rằng “Cầu xin ông trời” thì cũng là lúc ta khắc ghi cho mình bài học về 2 chữ ý trời.
Tôi thầm biết ơn những vở kịch bi – hài mà ông trời trao tặng đến mình. Dù rằng bản thân cũng có đôi lúc xoay vòng giữa nhân gian, đến khi nhắm mắt, thấy trọn chính mình và những cuộc dạo chơi, lại cảm thấy nhẹ lòng vô cùng. Tôi đã làm rất tốt mọi thứ rồi. Tôi đã kiểm soát những gì có thể. Vậy thì còn tham lam gì nữa mà không dừng lại. Người đi thì cũng đã đi, vật mất thì cũng đã mất, nhưng linh hồn thì vẫn phải tiếp tục những trải nghiệm nơi trần thế bộn bề. Một ngày nào đó, tất cả chúng ta sẽ lại gặp nhau và nhảy múa trong bản nhạc yêu thương của đất trời. Thật hân hoan!
Ngày hôm nay, bạn đã thấy gì qua sự im lặng từ nơi bầu trời ấy?
Hãy kết nối sâu hơn với những sự kiện ông trời mang đến cho cuộc đời bạn, bạn sẽ nhìn thấy câu trả lời cho những trăn trở của mình. Chúc bạn luôn thật nhiều bình yên.