BẠN NHÌN THẤY GÌ NƠI HOÀNG HÔN?
Bầu trời là lời hứa hẹn đầy thi vị. Thời khắc chuyển giao giữa sự kết thúc và mở đầu mang tên hoàng hôn, chính là bí mật của bầu trời.
Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng đã 1 lần say mê nhìn ngắm những sắc màu cam đỏ nơi hoàng hôn. Gam màu tràn đầy năng lượng và ấm áp thế kia mà. Nhưng cuộc sống vốn dĩ không ngừng ở cái nhìn. Hoàng hôn đẹp, và đầy bí ẩn.
Ta vội thu xếp một ngày dài đầy sắc màu, âm thanh để chuẩn bị chào đón sự mở đầu của bóng tối. Trên một góc đường, những đứa trẻ háo hức về nhà để xem cho kịp bộ phim hoạt hình tối nay. Ở góc phố xa, có tiếng rao bắt đầu yếu dần “Đánh giày đâyyyy”, “Vé số đi cô chú ơiiiii”…cùng những trăn trở cho cái ăn, chốn ở khi đêm về của các cô cậu bé làm bạn với đường phố. Có người lớn tan ca, hân hoan trở về cùng bữa cơm gia đình khi chiều tà. Có người lớn cô đơn, hoàng hôn buồn với từng bước chân nặng trĩu. Và cả những lời chia tay được định trước nơi hoàng hôn vừa buông. Sự kết thúc có lúc vui, lại có lúc buồn, không với người này, thì với người kia.
Trong một bộ phim truyền hình tôi xem cách đây vài năm, có một câu thoại đại loại như này: “Khi mặt trời lặn, các thế lực bóng đêm hiện ra, bộ mặt khác trong mỗi người được phơi bày. Những người con của bóng tối thường nguy hiểm.” Tiếp nhận lời thoại trên trong độ tuổi đôi mươi, một đứa con gái nhiều mơ mộng như tôi thật sự không muốn hiểu, vì điều đó khiến hình ảnh về hoàng hôn cũng như sở thích ngắm mặt trời lặn không còn đẹp và thơ như tôi nghĩ nữa. Đến bây giờ, khi cầm bút viết những dòng này, bản thân đã đủ bình tĩnh hơn để suy xét nhiều góc nhìn. Ngày tàn là lúc cái tĩnh của bóng tối được cảm nhận, là lúc những góc khuất trong ta được phơi bày. Thời khắc ta phải đấu tranh rất nhiều với nội tâm của mình, đã đến. Có những quyết định đã được đưa ra như luồng ánh sáng yếu ớt chạy dài nơi bóng tối, nhưng có nhiều điều vẫn mãi mắc kẹt ở nơi ấy. Phận đời của những người con bóng đêm là thế.
Hoàng hôn vẫn mãi là tuyệt phẩm nơi bầu trời, có đẹp, có vui, có buồn, có tĩnh lẫn có động…đủ mọi cung bậc cảm xúc như chính những gì đang diễn ra trong ta. Hiểu ra điều này, tôi hi vọng rằng bạn sẽ có những góc nhìn bao quát hơn, bao dung và thấu cảm hơn khi đứng trước bầu trời hoàng hôn. Bạn sẽ không buồn giận khi một người bạn không thấy hoàng hôn đẹp như trong mắt mình, bạn sẽ không còn hờn trách khi người thương từ chối việc ngắm mặt trời lặn cùng mình. Vì khi đó, ở một nơi nào đó, có chăng người ta vẫn đang tìm cách trốn chạy hoàng hôn?
Có những điều rất đẹp trong mắt ta nhưng với người thì không, thậm chí ở người điều đó rất đáng sợ. Hãy hiểu để yêu quý và giúp đỡ cho những lựa chọn của nhau, dù rằng đối nghịch.